
Dịch: Lii. (Sweetie Đam Mỹ)
Chương 13 - Về Hứa Hàn Châu, đừng làm những chuyện không cần thiết
Người đàn ông vốn cực kỳ cáu kỉnh trước khi hắn xuống lầu đột nhiên trở nên vui vẻ.
Mặc dù trong mắt Tống An Chi, cậu chủ của hắn vẫn luôn vui buồn bất chợt, nhưng hiển nhiên cậu chủ của hắn đã phát hiện ra thứ gì đó thú vị.
"Cậu ch…."
Tống An Chi tiến lên muốn xin chỉ thị, nhưng hắn vẫn chưa quen với việc đổi chức danh.
Cũng may lúc này sự chú ý của Thẩm Uyên tựa hồ đã hoàn toàn bị thu hút bởi camera giám sát trên máy tính xách tay, không nhận ra sai lầm của hắn, vội vàng nói tiếp:
"Thưa cậu, đã lâu không thấy cậu cười vui vẻ như vậy. Hiện tại bữa tiệc tối đã kết thúc, cậu có vừa ý đối tác nào không? Có muốn gặp mặt không? Nếu cần thì tôi sẽ sắp xếp."
“Không, đối tượng hợp tác vừa ý sẽ tự đến tìm tôi.”
Không biết vì sao, Tống An Chi cảm thấy giọng nói của Thẩm Uyên lúc này có hơi khàn, so với giọng nói vốn có sức lôi cuốn của anh càng thêm mê người.
Nhưng điều khiến Tống An Chi để ý chính là hắn luôn tự tin vào việc giữ bí mật của mình. Có lẽ hắn là người duy nhất trong toàn bộ khách sạn biết cậu chủ gia tộc S đang ở phòng tổng thống trên tầng cao nhất, ai có thể tìm được tin này chứ?
Hắn nhịn không được mà nghiêng mặt nhìn vào máy tính xách tay, những chiếc camera vốn nhắm vào mọi ngóc ngách của hội trường đấu giá đã được Thẩm Uyên điều chỉnh từ xa để tập trung vào khuôn mặt của một người từ nhiều góc độ khác nhau.
Ở giữa màn hình camera là khuôn mặt của Hứa Hàn Châu được phóng to.
"Cậu hai nhà họ Hứa???"
Hắn có chút kinh ngạc, nhưng nhanh chóng thu hồi vẻ ngạc nhiên trên mặt, vẻ mặt trở lại bình tĩnh:
"Thưa cậu, nếu cậu không cần sự sắp xếp của tôi thì tôi đi xuống trước."
Thẩm Uyên không hề rời mắt khỏi máy tính xách tay, nhưng nụ cười trên mặt dần biến mất.
Tống An Chi cảm nhận được không khí trong phòng thay đổi, theo bản năng thẳng lưng, lặng lẽ chờ Thẩm Uyên nói.
Thời gian chờ đợi này kỳ thực cũng không kéo dài quá lâu, nhưng với Tống An Chi thì cực kỳ dài.
“Tống An Chi.”
“Vâng, thưa cậu.”
"Bây giờ anh đã về nước với tôi, tôi hy vọng anh có thể rõ ràng, là anh đang làm việc cho ai và ông chủ thực sự của anh là ai."
Tống An Chi nghe được những lời này, sau lưng lập tức đổ một lớp mồ hôi mỏng.
Cậu chủ biết mình chính là người mà ông chủ sắp xếp ở bên cạnh cậu ấy!
"Vâng, vâng, vâng! Thưa cậu, tôi nhớ kỹ rồi!!"
Tống An Chi gần như ngay lập tức bày tỏ lập trường của mình. Bầu không khí ngột ngạt vốn có trong phòng khách sạn này cuối cùng cũng dịu đi.
Thẩm Uyên nhẹ nhàng xua tay:
"Được rồi, anh đi làm việc của mình đi. Về Hứa Hàn Châu, anh đừng làm những chuyện không cần thiết."
Giọng điệu bình tĩnh, nhưng không có chỗ cho sự phản kháng.
"Vâng!"
Tống An Chi ra khỏi cửa, lập tức lấy điện thoại di động ra gửi tin nhắn:
【 Hôm nay ai đến gặp cậu chủ? 】
Bên kia nhanh chóng trả lời:
【 Hứa Hàn Châu, cậu hai nhà họ Hứa 】
"!!!!!!"
Tống An Chi kinh ngạc, vội vàng gửi thêm một tin nhắn:
【 Sao cậu ta biết cậu chủ đang ở đây? 】
【 Kiểm tra camera giám sát thì có vẻ cậu ta đi nhầm chỗ, hình như cậu ta cũng không biết thân phận của cậu chủ. 】
"!!!"
Tống An Chi càng kinh ngạc hơn.
Khi các thành viên của gia tộc S về nước, rất nhiều người đã cố gắng hết sức để tìm hiểu tung tích của cậu chủ của họ. Tống An Chi luôn giữ bí mật hạng mục công việc một cách hoàn hảo, chưa bao giờ có bất kỳ sai sót nào, tung tích của cậu chủ nhà hắn vẫn là một bí ẩn trong nước.
Nhưng mà, chỉ vì cậu hai nhà họ Hứa đi nhầm mà đã đụng phải cậu chủ nhà mình?