[Novel] QUY LUẬT NUÔI DƯỠNG CHÓ ĐIÊN - CHƯƠNG 20

 

Dịch: Lii. (Sweetie Đam Mỹ)

Chương 20 - Hứa tổng, bây giờ tôi có thể tiếp tục lấy lòng cậu được không?

"Cậu còn chưa hỏi tôi có thể đáp ứng yêu cầu của cậu hay không, mà đã hỏi tôi muốn thù lao gì rồi sao?"

"Không sao cả, chúng ta có thể dựa vào những việc anh có thể làm để làm hợp đồng trước. Đương nhiên, nếu anh không đáp ứng được mong đợi của tôi, thì tôi tự khắc sẽ sửa hợp đồng, còn anh có một phiếu phủ quyết ở chỗ tôi.

Thẩm Uyên thích sự thẳng thắn của cậu.

"À... Hahaha... Xem ra, để có được thù lao của mình, tôi phải máu chảy đầu rơi vì cậu hai nhà họ Hứa rồi."

"Được rồi, nói cho tôi biết anh muốn thù lao là gì đi."

"Thù lao tôi muốn rất đơn giản."

Anh hơi nghiêng đầu, hít một hơi thật sâu vào một bên cổ Hứa Hàn Châu, lúc này mới nói với vẻ mê say:

"Tôi muốn pheromone của cậu!!"

Nghe được câu trả lời này, hai mắt Hứa Hàn Châu lóe lên.

Cậu vốn tưởng rằng đối phương trước tiên sẽ đề nghị cậu nhất định phải hợp tác khi anh ta có nhu cầu sinh lý. Nhưng cậu không ngờ rằng anh ta lại muốn pheromone của mình.

“Thù lao” mà anh muốn cũng khiến Hứa Hàn Châu nhớ đến hành động vùi mặt vào cổ cậu khi Thẩm Uyên bước vào lúc nãy.

"Pheromone của tôi? Anh muốn thứ đó làm gì? Hương dâu nhạt nhẽo, tôi cũng không nghĩ pheromone của tôi có gì đặc biệt cả."

"Cậu hai nhà họ Hứa, tôi là người điều chế nước hoa nên tôi là người quyết định mùi hương nào là đặc biệt nhất, điều này cậu không cần quá để ý. Tuy nhiên, phương pháp thu thập pheromone của tôi có chút đặc biệt. Cậu hai nhà họ Hứa, chắc cậu cũng bằng lòng phối hợp với tôi phải không?"

"Đặc biệt? Có gì đặc biệt?"

Thẩm Uyên tươi cười hôn lên khóe môi Hứa Hàn Châu một cái, lúc này mới khàn giọng nói:

"Bởi vì phải dùng thân thể để thu thập."

"Dùng thân thể để thu thập? À... Hahahaha."

Nghe được câu trả lời này, Hứa Hàn Châu không khỏi bật cười:

"Tôi còn đang tò mò tại sao anh Thẩm lại muốn pheromone của tôi, hóa ra đó cũng chỉ là một cách nói khác mà thôi."

Nhìn vẻ mặt hiểu rõ của Hứa Hàn Châu, Thẩm Uyên biết cậu đã hiểu lầm, nhưng cũng không sao, chỉ cần có thể đạt được điều mình muốn là được rồi.

"Nghe lời này của cậu hai nhà họ Hứa, là biết cách tôi thu thập thế nào rồi phải không? Nhưng mà, bởi vì vừa nãy cậu hai nhà họ Hứa đã cự tuyệt, nên giờ tôi phải hỏi trước, hiện tại có cần tiếp tục nữa không?"

Ngoài miệng hỏi như vậy, thế nhưng không đợi Hứa Hàn Châu trả lời, bàn tay vốn bị Hứa Hàn Châu nắm chắc đã cử động lại.

Ngón tay với khớp xương rõ ràng móc lấy rồi vén vạt áo của Hứa Hàn Châu lên.

Tuy rằng cần phải tiếp tục, nhưng Hứa Hàn Châu muốn để Thẩm Uyên rõ ràng, rằng giữa hai người bọn họ thì lời cậu nói mới tính.

Hứa Hàn Châu khẽ cười một tiếng, buông lỏng cánh tay đang ngăn cản động tác của đối phương. Bàn tay vốn chống đỡ trước mặt Thẩm Uyên cũng mất đi sức lực, nhẹ nhàng nâng cằm Thẩm Uyên lên.

Rõ ràng Thẩm Uyên cao hơn Hứa Hàn Châu rất nhiều, thế nhưng giọng điệu lúc nói chuyện của Hứa Hàn Châu lại trịch thượng hơn:

“’Tiếp tục đi’ là lời tôi nói, còn anh nên hỏi là ‘Hứa tổng, bây giờ tôi có thể tiếp lấy lòng cậu được không?’ chứ?”

Thẩm Uyên nhìn vẻ mặt ngạo mạn của Hứa Hàn Châu, chưa bao giờ có ai dám nhìn anh với vẻ mặt như vậy.

Nhưng Hứa Hàn Châu như thế này lại khiến Thẩm Uyên vốn đã say đắm pheromone dâu dây kia lại càng hưng phấn hơn.

"Vâng, Hứa tổng. Vậy xin hỏi, bây giờ tôi có thể tiếp lấy lòng cậu được không?"

Trong mắt Hứa Hàn Châu lộ ra vẻ gian xảo:

"Có thể!"

Lời vừa dứt, pheromone vốn bị kiềm chế của Thẩm Uyên ầm vang bộc phát, ý đồ dùng hết tất cả vốn liếng để dụ dỗ pheromone có mùi dâu tây kia thoát ra để cùng triền miên.