
Dịch: Lii. (Sweetie Đam Mỹ)
Chương 21 – Thứ cậu muốn, giờ tôi có thể cho cậu!
Hứa Hàn Châu cảm thấy cơ thể mình nhẹ bỗng, rồi bị Thẩm Uyên đang ngồi phía sau bế lên. Ở trong ngực của anh, Hứa Hàn Châu chỉ có thể cảm nhận được mùi vodka nồng đậm như đang muốn nuốt chửng cậu.
Cậu rất thích cảm giác ấy, đó là khát vọng của Thẩm Uyên đối với cậu.
Ánh sáng từ ngọn đèn màu đỏ cam ở đầu giường cũng mang theo bầu không khí mập mờ. Tuy rằng hôm nay là lần đầu tiên Hứa Hàn Châu, và cũng là lần đầu tiên Thẩm Uyên, nhưng cả hai đều là những người rất thông minh.
Có một hồi vui vẻ trước bữa tối kia, nước sữa lại lần nữa giao hòa, càng trở nên hài hòa.
Chỗ nhạy cảm nhất trên người Hứa Hàn Châu, tư thế nào có thể khiến cậu r/ên r/ỉ dụ người nhất, Thẩm Uyên đều đã khắc ghi trong đầu.
Một hồi giống như liều ch/ết mà triền miên, đến khi tiếng r/ên r/ỉ trong phòng ngủ đột nhiên vang lên rồi từ từ trầm xuống, khi tiếng gầm như dã thú tan biến trong không khí, Thẩm Uyên thở hổn hển, ôm chặt lấy Hứa Hàn Châu cũng đang thở hổn hển, khàn giọng hỏi bên tai cậu:
"Hứa tổng, tôi đã làm cậu hài lòng chưa?"
"Biểu hiện tốt lắm, lần sau tiếp tục!"
Hứa Hàn Châu ngước mắt nhìn Thẩm Uyên, trong hốc mắt tràn ngập hơi nước, khóe mắt đỏ ửng diễm lệ, vừa nói vừa thở, hơi nóng gần như đốt cháy Thẩm Uyên gần trong gang tấc.
Câu trả lời dứt khoát và không tiếc lời khẳng định của cậu khiến Thẩm Uyên lại thở gấp.
"Hứa tổng, chúng ta bắt đầu “lần sau” ngay bây giờ nhé?"
Đang nói chuyện, Thẩm Uyên lại bắt đầu muốn nhúc nhích, nhưng Hứa Hàn Châu lại nhấc đôi chân vốn đã vô cùng bủn rủn của mình lên, quấn quanh eo Thẩm Uyên, tựa hồ đang dụ dỗ, nhưng thật ra lại ngăn cản động tác của đối phương.
"Thẩm Uyên, anh đã thu thập được pheromone mà anh muốn chưa?"
Người vừa rồi còn nhiệt tình với mình như lửa, lúc này lại đổi xưng hô, giọng điệu lại càng thêm kiêu ngạo.
Thẩm Uyên nhìn cậu, chờ đợi lời nói tiếp theo của cậu.
"Nhưng, cho dù anh đã có được pheromone mà anh muốn hay chưa, trong mắt của tôi, anh đã nhận được thù lao của mình rồi. Vậy còn những gì anh đã đồng ý với tôi thì sao? Bây giờ đã đến lúc hoàn thành nó chưa?"
“Thứ cậu muốn, bây giờ tôi có thể cho cậu.”
Con ngươi của Hứa Hàn Châu chấn động, trên mặt lộ ra vẻ không thể tin nổi:
"Bây giờ?"
"Đúng! Ngay bây giờ! Vẫn là câu nói kia, chỉ cần cậu ngoan ngoãn nằm xuống và không nhúc nhích, tôi sẽ cho cậu thứ mà cậu muốn."
Lại một câu trả lời không thể hiểu nổi. Đối với Hứa Hàn Châu mà nói, đây cũng là mục đích giống như khi anh nói rằng anh muốn có pheromone của cậu.
Tuy nhiên, nếu chuyện phân hóa thành omega không được xử lý tốt, đối với cậu mà nói, đó sẽ là đe dọa ngập đầu. Cậu không cho phép bất cứ kẻ nào đùa giỡn về điều đó.
"Ách...”
Người vừa mềm nhũn thành một vũng nước dưới thân mình lần này không những nhanh chóng hóa thành băng mà còn nắm lấy một nắm tóc của anh.
Cơn đau âm ỉ ở vùng da tóc phía sau đầu là một trải nghiệm khác lạ đối với Thẩm Uyên.
"Thẩm Uyên, đm anh, nói thẳng, tôi có thể cho anh ch/ịch bao nhiêu tùy thích, nhưng nếu anh không thể hoàn thành những gì tôi yêu cầu thì cmn bớt giở trò với tôi."
Cánh môi đầy đặn đỏ mọng mở ra khép lại, nhưng lời nói ra lại khiến ánh mắt Thẩm Uyên tối sầm lại.
Anh nắm lấy bàn tay đang dùng sức túm tóc mình, đè lên đỉnh đầu Hứa Hàn Châu, lúc này mới lạnh lùng nói:
"Hứa tổng, nếu cậu nghi ngờ năng lực của tôi, chính là đang nghi ngờ rằng tôi không được. Tôi rất không thích."
"Vẫn là câu nói kia, chỉ cần cậu ngoan ngoãn nằm xuống, tôi sẽ thỏa mãn cậu!"