[Novel] QUY LUẬT NUÔI DƯỠNG CHÓ ĐIÊN - CHƯƠNG 9

 

Dịch: Lii. (Sweetie Đam Mỹ)

Chương 9 - Tôi rất hài lòng về anh, anh làm bạn giư/ờng của tôi đi.

Hứa Hàn Châu không chút do dự, bình tĩnh hưởng thụ sự phục vụ của Thẩm Uyên.

Nhìn những quả dâu tây tô điểm trên làn da trắng như tuyết trước mặt, ánh mắt Thẩm Uyên thâm trầm, dường như có thể nhấn chìm người trong đó.

Hứa Hàn Châu cảm nhận được ánh mắt rực lửa của anh, quay đầu lại nhìn thấy căn lều nhỏ lại được dựng lên dưới áo ngủ của Thẩm Uyên, trong mắt hiện lên vẻ khinh thường:

"Thẩm Uyên, tôi rất hài lòng về anh, anh làm bạn giường của tôi đi. Lúc tôi cần anh, anh nhất định phải nhanh chóng xuất hiện ở trước mặt tôi. Giá cả anh có thể định, nhưng tiền đề vẫn như cũ, anh phải giữ bí mật!”

Động tác tay của Thẩm Uyên không hề dừng lại, anh phát hiện mình vậy mà đã quen với tính cách ngạo mạn của Hứa Hàn Châu.

"Cậu Hứa, nếu lúc tôi cần cậu thì sao?"

"Ha... hahaha..."

Giống như nghe được chuyện cười nào đó, Hứa Hàn Châu không khỏi cười lớn:

"Nhu cầu của anh thì liên quan gì đến tôi? Nhưng tôi mắc chứng bệnh sạch sẽ. Tôi không muốn trong khi chúng ta duy trì mối quan hệ này, thứ kia chọc vào tôi lại còn đi đ/âm người khác."

"Cho anh thời gian suy nghĩ, đợi tiệc tối từ thiện dưới lầu kết thúc, tôi sẽ quay lại tìm anh!"

Thẩm Uyên đối với việc này từ chối cho ý kiến. Lúc anh ôm Hứa Hàn Châu ra khỏi phòng tắm, Dương Tuấn đã sớm đặt bộ lễ phục ở cửa phòng 5201.

Bộ áo quần màu xám khói hoàn toàn vừa vặn với đường cong cơ thể của Hứa Hàn Châu, chiếc vest nhỏ khiến vòng eo thon gọn của cậu càng thêm động lòng người.

Hứa Hàn Châu mặc một chiếc quần dài cao cấp được đặt may riêng, dáng người vốn thẳng tắp của cậu càng thêm kiên nghị.

Rõ ràng cậu là một omega, lẽ ra phải mảnh khảnh yếu đuối, nhưng cậu lại cao lớn thẳng tắp như cây bạch dương, dễ dàng cắm rễ vào sa mạc trong lòng Thẩm Uyên.

"Xịt thứ này lên."

Trước khi Hứa Hàn Châu đi ra ngoài, Thẩm Uyên lấy một lọ nước hoa trên bàn gần đó tự ý xịt lên người Hứa Hàn Châu, khiến Hứa Hàn Châu khẽ cau mày:

“Tôi không xịt nước hoa.”

"Cậu vừa mới phân hóa, thời kỳ phát t/ình còn chưa hoàn toàn qua đi, loại nước hoa này có thể che đi mùi pheromone phát t/ình trên người cậu."

Hứa Hàn Châu vốn sắp nổi giận, vì lời nói của anh mà im lặng.

"Tôi chờ cậu quay lại!"

Ngay khi cửa thang máy đi xuống đóng lại, Hứa Hàn Châu lập tức lấy điện thoại di động ra, soạn tin nhắn và gửi đi:

【 Tôi đã phân hóa thành omega, nghĩ biện pháp xử lý! ! ! 】

Khi cậu ngẩng đầu lên lần nữa, cửa thang máy đã mở ra, Dương Tuấn đợi bên ngoài đã lâu nhanh chóng bước tới đón cậu.

"Hứa tổng."

Hôm nay từ đón Hứa Hàn Châu vào buổi sáng, đối phương trông mệt mỏi không thôi. Bận rộn cả ngày nên trước tiệc tối, Dương Tuấn nhịn không được đề nghị cậu đến khách sạn nghỉ ngơi trước, còn mình lấy lễ phục đặt may riêng.

Mặc dù không biết vừa rồi Hứa tổng nhà mình tại sao lại không có ở 5101, nhưng anh ta phát hiện, sau một thời gian ngắn nghỉ ngơi như vậy, Hứa tổng nhà anh ta đã khôi phục tinh thần không ít.

Tuy nhiên, chàng trai trẻ luôn bày mưu nghĩ kế kia lại có một chút lo lắng hiếm thấy ẩn giữa hai hàng lông mày.

"Hứa tổng, mặc dù tập đoàn S này đã cắm rễ ở nước ngoài nhiều năm nhưng lần này lại bất ngờ quay trở lại Trung Quốc và chọn Đế đô làm điểm dừng chân đầu tiên, rất có thể họ đang tìm kiếm đối tác ở đây. Nhưng mà lần này họ chỉ tổ chức một bữa tối từ thiện, có lẽ chỉ là để tiếp xúc sơ với nhóm người của Đế đô, cậu không cần để ý quá nhiều.”

Hứa Hàn Châu biết anh ta lo mình sẽ buồn bực vì bị cuốn vào nửa đầu của bữa tối từ thiện, cũng không có ý định để anh ta biết mình đã phân hóa thành omega.

Càng ít người biết bí mật này thì càng tốt.

Hứa Hàn Châu nhẹ gật đầu, xem như thừa nhận nguyên nhân này. Đi sau Hứa Hàn Châu nửa bước, Dương Tuấn tưởng rằng mình đã an ủi được Hứa Hàn Châu, trong lòng rất vui vẻ, ánh mắt rơi vào một bên mặt Hứa Hàn Châu.