[Novel] QUY LUẬT NUÔI DƯỠNG CHÓ ĐIÊN - CHƯƠNG 27

 

Dịch: Lii. (Sweetie Đam Mỹ)

Chương 27 - Làm tốt chuyện của cậu, phần còn lại để tôi

"Không chỉ Tây Lạc của chúng ta kém hơn về địa vị trong ngành giải trí, Dương Côn Luân còn đặc biệt hoãn mọi công việc của mình chỉ vì quảng cáo công ích này. Điều này khiến anh ta rất khó xử lý, vì vậy, bây giờ ông ta chỉ có thể trì hoãn một chút, sẽ cho chúng ta câu trả lời rõ ràng sau."

Đây là một quảng cáo công ích, sau khi quay xong sẽ được chiếu trên tất cả các màn hình nhỏ, TV, tàu điện ngầm, nhà ga, sân bay... Độ phủ sóng của rất lớn và sức ảnh hưởng cũng lớn đến mức ngay cả khi nghệ sĩ dù biết không có tiền thì vẫn sẽ tranh nhau để quay quảng cáo này.

Không có gì đáng ngạc nhiên khi mọi người đều nhìn chằm chằm vào nó, ngay cả một công ty lớn như Thịnh Thế Entertainment cũng sẽ ra tay giành lấy cũng là điều rất bình thường. Tuy nhiên, chỉ cần có một chút cơ hội, Hứa Hàn Châu cũng sẽ không bỏ qua.

Hứa Hàn Châu trầm mặc hồi lâu, lúc này mới lên tiếng nói:

“Anh sắp xếp thời gian để tôi hẹn gặp đạo diễn Tôn, tôi sẽ đích thân mời ông ta một bữa.”

“Cậu đích thân đi?”

Dương Tuấn vốn tưởng rằng hắn sẽ ra mặt trước.

"Ừm, đích thân đi."

Bành Tây Lạc vốn im lặng lau nước mắt từ đầu đến cuối, nghe vậy thì kinh ngạc ngẩng đầu lên. Đôi mắt to như mắt thỏ nhìn Hứa Hàn Châu, trên mặt tràn đầy cảm kích:

"Hứa tổng, vẫn là anh đối tốt với em nhất..."

"Im lặng!"

Bành Tây Lạc này có ngoại hình kỹ năng diễn xuất tốt, không làm mấy việc kỳ lạ, cũng có thể chịu khổ. Thế nhưng có một tật xấu: cậu ta hay khóc.

Hứa Hàn Châu rất khó chịu với điểm này của cậu ta, phiền phức vô cùng.

Bành Tây Lạc bị quát lớn, nước mắt như hạt châu kia càng chảy ra dữ dội hơn. Nhìn Hứa Hàn Châu bực bội nhéo nhéo ấn đường, trợ lý Tiểu Thái thầm nghĩ không ổn, dựa theo tình huống trước đó, Hứa Hàn Châu lại sắp nổi giận, sau đó Bành Tây Lạc càng khóc lớn hơn...

Ngay lúc Tiểu Thái định lên tiếng đưa Bành Tây Lạc đi thì có tiếng gõ cửa văn phòng.

"Mời vào."

Cửa bị đẩy ra, thư ký bên ngoài cẩn thận từng li từng tí nói:

"Hứa tổng, có cuộc gọi từ sảnh tầng một, nói rằng anh Thẩm muốn gặp cậu. Tôi đã kiểm tra thì không có hẹn trước, nhưng anh ta nói có thứ rất quan trọng muốn đưa cho cậu."

Hứa Hàn Châu lập tức phản ứng được, là Thẩm Uyên tới.

Hứa Hàn Châu không hề ngạc nhiên khi anh đích thân đến, thế nhưng điều đáng ngạc nhiên là anh lại đến nhanh như vậy.

"Tôi biết rồi, để anh ta lên đi."

Nói xong, Hứa Hàn Châu nhìn về phía Bành Tây Lạc:

"Tôi có khách tới, cậu ra ngoài trước đi. Nếu tôi nhớ không lầm thì hôm nay hình như cậu có lịch trình khác phải không?"

Bành Tây Lạc lúc này không dám tủi thân nữa, thấp giọng vâng một tiếng.

"Làm tốt chuyện của cậu, phần còn lại để tôi."

Nghe xong lời này, Bành Tây Lạc nặng nề mà nhẹ gật đầu, giọng nói cũng trở nên kiên định hơn rất nhiều:

"Vâng!!"

Cậu ta trưởng thành cùng công ty, cũng trưởng thành cùng với Hứa Hàn Châu. Mặc dù Hứa tổng nhà cậu ta hay mắng cậu ta vì cậu ta hay khóc, nhưng cũng thật sự đối xử với cậu ta rất tốt.

Hốc mắt đau nhức, cậu ta vội vàng kéo Tiểu Thái rời khỏi phòng làm việc của Hứa Hàn Châu, sợ lát nữa lại chọc tức tổng giám đốc nhà mình.

"Hứa tổng, vậy cuộc họp tiếp theo..."

"Cứ tiến hành như cũ. Anh đi chuẩn bị đi. Tôi sẽ xong nhanh thôi."

Lúc Tống An Chi nhận được điện thoại của Thẩm Uyên, hắn còn tưởng rằng đối phương đã thay đổi ý định, muốn tham dự cuộc họp đầu tiên sau khi về nước. Lại không ngờ rằng đối phương lại yêu cầu hắn làm một chuyện mà hắn không thể tưởng tượng được.

"Thưa cậu, tôi xác nhận lại một chút. Cậu muốn tôi chia lô hàng 【conceal】đã được bán đấu giá thành hai phần ba sao?"