
Dịch: Lii. (Sweetie Đam Mỹ)
Chương 32 - Nếu tôi sớm biết cậu sẽ phân hóa thành omega
"Ha......"
Hứa Hàn Châu thở dốc, đưa tay lau đi vệt nước trên khóe môi. Ngẩng đầu nhìn về phía Thẩm Uyên, khóe mắt đỏ ửng tràn đầy ánh nước, là bộ dạng dụ hoặc alpha đến bắt nạt nhất. Thế nhưng, giọng điệu trong lời nói của cậu mãi luôn rất lý trí như vậy.
"Thẩm Uyên, tôi muốn nhấn mạnh một lần nữa, giữa tôi và anh, tôi là người quyết định. Nếu như vừa rồi tôi là người gây ra cảnh kia thì có thể tiếp tục, nhưng nếu là anh, vậy thì thù lao hôm nay của anh đã đủ rồi.”
Hứa Hàn Châu giơ ngón tay chỉ về phía cửa, thái độ đuổi người vô cùng cứng rắn.
Thẩm Uyên càng ngày càng cảm thấy Hứa Hàn Châu này quá hợp với khẩu vị của mình, anh bằng lòng phối hợp với cậu, cũng mong đợi cậu sẽ mang đến cho anh càng nhiều bất ngờ khác nhau.
"Mặc dù khá đáng tiếc, nhưng tôi sẽ tuân theo thỏa thuận. Vậy hãy chờ tới lần tiếp xúc thân mật tiếp theo của chúng ta nhé."
Sau khi Thẩm Uyên rời đi, Hứa Hàn Châu phải mất một lúc mới đè nén được cảm giác tê dại trong lòng kia. Lúc này cậu cảm thấy mình có chút may mắn vì chỉ là một omega phẩm chất thấp, không nhạy cảm như vậy, vẫn còn có thể khống chế được hết thảy trong tay.
Sau khi cuộc họp kết thúc, thời gian buổi sáng cứ như vậy trôi qua.
Cậu ăn nhanh bữa trưa ở nhà hàng bên ngoài công ty rồi đến phòng khám tư của Lý Nghị.
Lý Nghị thấy cậu tới, vội vàng bỏ việc đang làm xuống, đón cậu vào văn phòng làm việc của hắn.
"Cuối cùng cậu cũng tới rồi, cơ thể thế nào rồi?"
Hứa Hàn Châu gật đầu:
"Vẫn tốt, ngoại trừ thời điểm phân hóa ra, hình như không có cảm giác gì đặc biệt."
Lý Nghị nhìn cậu hồi lâu không nói gì. Hứa Hàn Châu không chịu nổi ánh mắt quái dị của hắn, trừng mắt nhìn hắn nói:
"Có chuyện gì cứ nói thẳng."
Lý Nghị thật sự đã nói ra điều mình muốn nói.
"Cậu phân hóa thành omega, mà lại khỏe nhanh như vậy? Tôi không nhớ là tôi đã cho cậu thuốc ức chế, tôi cũng không tin cậu dám đi tìm người khác để lấy thuốc ức chế."
Hứa Hàn Châu không có ý định giấu chuyện này với Lý Nghị.
"Đúng vậy, có alpha đã giúp tôi vượt qua thời kỳ phân hóa."
Lý Nghị khiếp sợ không thôi:
"Chuyện cậu phân hóa thành omega là điều không bao giờ được tiết lộ ra ngoài, đúng không? Cậu vậy mà lại tùy tiện tìm một tên alpha..."
Hứa Hàn Châu rất muốn phản bác, nhưng lại không cho phép cậu phản bác, bởi vì đây là sự thật. Mặc dù cậu không tính là tùy tiện tìm một alpha, nhưng lần đầu tiên lại dễ dàng trao cho một alpha xa lạ.
Nếu người cậu gặp lúc đó không phải Thẩm Uyên, có lẽ hôm nay cậu đã bị cha đuổi ra khỏi nhà, nói không chừng đã trở thành trò cười lớn nhất ở thành pố Lục Hải.
Chỉ là ngẫm lại, cậu không khỏi cảm khái rằng mình thật may mắn khi gặp được Thẩm Uyên. Huống hồ sau đó đã phát sinh hết thảy...
Cậu đưa tay lên trán bình tĩnh lại, một lúc sau, nỗi sợ hãi trong lòng kia mới hoàn toàn bị tiêu trừ.
"Tình huống lúc đó, tôi... tôi không biết là mình phân hóa. Sau đó, tôi vẫn tưởng rằng mình sẽ phân hóa thành alpha. Lúc sau khi đã ở trên giường, tôi mới biết rằng mình thật sự đã phân hóa thành omega chết tiệt, còn là loại omega phẩm chất kém.
Lúc Hứa Hàn Châu nói lời này, cậu cũng không chú ý tới, tay Lý Nghị đang xuôi bên cạnh bàn đã nắm chặt thành nắm đấm, gân xanh trên mu bàn tay tựa hồ bị sợi dây vô hình trói chặt tâm tư lại.
"Nếu tôi sớm biết cậu sẽ phân hóa thành omega...”
"Hả? Anh vừa nói gì?"
Tiếng thì thầm tựa như đang nói với chính mình đã thu hút sự chú ý của Hứa Hàn Châu, nhưng lúc đó may mắn cậu không nghe thấy.
Lý Nghị buông nắm đấm ra, để giọng nói của mình trở lại như bình thường:
"À, không có gì đâu. Tôi chỉ lo lắng thôi. Cậu đã điều tra xem người đó là ai chưa? Có đáng tin cậy không? Liệu tin tức cậu đã trở thành omega có bị lan truyền không?"