[Novel] QUY LUẬT NUÔI DƯỠNG CHÓ ĐIÊN - CHƯƠNG 35

 

Dịch: Lii. (Sweetie Đam Mỹ)

Chương 35 - Tôi vĩnh viễn không có khả năng sinh con

"..."

Tất cả vẻ đẹp trong mắt Lý Nghị vào thời khắc này ầm vang tiêu tán.

Hắn vừa mới chấp nhận sự thật rằng Hứa Hàn Châu đã lên giường với một alpha khác, nhưng bây giờ xung kích đánh về phía hắn còn lớn hơn.

Vốn chỉ cho rằng là chuyện phát tiết, nhưng có vẻ không đơn giản như hắn nghĩ. Hắn không thể tưởng tượng được khuôn mặt luôn lạnh lùng của Hứa Hàn Châu khi để một người đàn ông khác say mê cơ thể mình sẽ trông như thế nào.

Giống như muốn trút cơn giận, hắn lại trầm giọng nói một câu:

“Cũng kéo quần xuống một chút, nếu không thì khu vực phía dưới sẽ không rõ lắm.”

Hứa Hàn Châu không chút nghi ngờ, đưa tay cởi thắt lưng quanh eo. Chiếc quần tây màu đen trượt xuống, lộ ra làn da thịt trắng chói mắt.

"Vị trí này được chưa?"

"Ực."

Lý Nghị bình tĩnh nuốt nước bọt, vội vàng gật đầu:

"Được rồi, lúc gel chạm vào sẽ có cảm giác hơi lạnh."

“Ừ.”

Hứa Hàn Châu không quan tâm lạnh thế nào, cậu cũng chưa bao giờ nghĩ tới tại sao lần nào Lý Nghị cũng đối xử ân cần với cậu như vậy.

Khi đầu dò cứng ngắc và lạnh lẽo chạm vào bụng dưới của cậu, sự căng thẳng vừa tiêu tan lại dâng lên.

Ánh mắt Lý Nghị rơi vào màn hình máy tính, tựa hồ không hài lòng với hình ảnh trên đó, hắn giống như vô ý dùng ngón tay nhẹ nhàng chạm vào làn da của Hứa Hàn Châu, nhẹ nhàng nói:

"Thư giãn đi, nếu không tôi không thể nhìn rõ được."

“Ừ.”

Hứa Hàn Châu cố gắng thả lỏng cơ thể, mọi thứ ở bên trong bụng dưới đều hiện rõ ra. Lý Nghị nhìn mọi thứ trên màn hình máy tính, ánh mắt càng ngày càng rực lửa:

"Hàn Châu, cậu nhìn đi, đây là khoang sinh sản của cậu. Nó đã phát triển hoàn thiện, về sau nhất định sẽ sinh ra một đứa bé đáng yêu."

Im lặng trong chốc lát, hình ảnh trên màn hình máy tính biến mất. Hứa Hàn Châu đẩy tay Lý Nghị ra, cầm tờ giấy trên bàn bên cạnh lau sạch gel ở bụng dưới, nhanh chóng chỉnh lại quần áo.

"Lý Nghị, tôi vĩnh viễn không có khả năng sinh con, hy vọng anh nhớ kỹ."

Bây giờ cơ thể đã bình thường, Hứa Hàn Châu cảm thấy mình không còn lý do gì để ở lại. Cậu vứt câu nói này xuống, sau đó nhấc chân bước ra khỏi phòng siêu âm, đi thẳng ra khỏi bệnh viện.

Dương Tuấn đang đợi ở bãi đậu xe nhìn thấy Hứa Hàn Châu bước ra, vội vàng xuống xe rồi mở cửa ghế sau cho Hứa Hàn Châu.

Đang do dự không biết có nên hỏi thăm chuyện kiểm tra một chút không, dù sao lần này vào lâu như vậy, thì đã nghe thấy Hứa Hàn Châu lên tiếng trước:

"Bên phía Hứa Hạo Khôn sắp xếp thế nào?"

"Đã sắp xếp xong rồi, sau khi nhận được chỉ thị của Hứa tổng, chủ tịch sẽ nhận được tin tức."

"Tốt lắm, bây giờ chúng ta về nhà cũ đi."

“Vâng.”

Chiếc xe sang trọng đang phóng nhanh trên con đường núi quanh co. Căn biệt thự ở lưng chừng núi này được nhà họ Hứa mua lại khi mới lập nghiệp, bây giờ, chủ tịch hiện tại của Tập đoàn Hứa thị đang sống trong đó, là cha của Hứa Hàn Châu - Hứa Kiến Tân.

Cánh cổng uy nghiêm, kiến trúc công trình cổ kính, mọi thứ về ngôi nhà này đều mang đến cảm giác cổ xưa.

“Cậu Hai.”

“Cậu Hai.”

"Cậu Hai, cậu đã về rồi."

Hứa Hàn Châu bước xuống xe, trên đường đều có người hầu chào hỏi, cậu đều vẫn luôn gật đầu chào lại. Đến khi một ông lão có mái tóc hoa râm nhưng tràn đầy năng lượng đứng trước mặt, lúc này cậu mới dừng lại.

Đó là quản gia của nhà họ Hứa, người đã phục vụ trong gia tộc này từ đời ông nội của Hứa Hàn Châu.

"Vâng, chú Trần, bố đâu rồi? Ông ấy về rồi sao?"

“Ông chủ đã về, đang ở phòng làm việc.”

"Anh trai thì sao? Anh ấy có nói tối nay về không?"