[Novel] QUY LUẬT NUÔI DƯỠNG CHÓ ĐIÊN - CHƯƠNG 51

 

Dịch: Lii. (Sweetie Đam Mỹ)

Chương 51 - Bây giờ tôi đã đến đây, tất cả sẽ phải thực hiện theo quy định làm việc của tôi

Hứa Hàn Châu đi thẳng vào văn phòng của Tổng Giám đốc Đồng Sáng Trần Tư An. Khi thư ký của Tổng Giám đốc vội vã chạy đến, nhìn thấy vị Tổng Giám đốc mới Hứa tổng đang ngồi trên ghế, dáng vẻ không nói một lời.

"Hứa... Hứa tổng..."

Hứa Hàn Châu gật đầu, giọng nói cũng rất bình thản. Dù sao thì cô thư ký trước mặt cũng không đến muộn: 

"Đưa tôi những tài liệu đã được sắp xếp."

Thư ký lập tức hiểu ra, thứ Hứa Hàn Châu muốn là những tài liệu mà Trần tổng đã yêu cầu cô sắp xếp tối qua, nên vội vàng đưa một chồng tài liệu qua.

Hứa Hàn Châu đưa tay ra, cổ tay trắng như ngọc lộ ra một đoạn màu xám nhạt từ dưới ống tay áo sơ mi, khiến ánh mắt của cô thư ký nhỏ bị thu hút.

"Tối qua sắp xếp đến mấy giờ, báo cáo với phòng nhân sự để tính giờ tăng ca." 

Cô thư ký khựng lại, không ngờ Hứa tổng lại nói như vậy.

Dù sao thì ở Đồng Sáng, làm thêm giờ đã trở thành chuyện thường ngày, mọi người cũng đã quen với điều đó. Thế nhưng, lương ở Đồng Sáng cũng khá tốt nên chẳng ai quan tâm đến vấn đề này. Đây là lần đầu tiên thời gian tăng ca của cô được tính tiền lương riêng.

"Cũng không lâu lắm đâu. Với lại trước đây chúng tôi cũng thường xuyên làm thêm giờ, đều không có..."

"Trước đây là trước đây, bây giờ tôi đã đến đây, mọi việc sẽ được thực hiện theo quy định của tôi." 

Mặc dù là một câu nói không có chút gợn sóng nào, nhưng cô thư ký nhỏ lại nghe ra được sự cương quyết không thể chống đối. Cô cảm thấy chàng trai mới 18 tuổi mà mọi người vẫn nhắc đến này dường như không đơn giản như mọi người vẫn nghĩ.

"Được rồi, cô dẫn Dương Tuấn đi làm quen với tình hình các bộ phận trong công ty, tiện thể thông báo là 9 giờ 30 có họp. Trường hợp đặc biệt phải xin phép phòng nhân sự trước, còn lại, không ai được phép đến muộn!"

Cô thư ký vô thức thẳng lưng: "Vâng, thưa Hứa tổng."

Dương Tuấn đi theo cô thư ký nhỏ ra ngoài để làm quen với môi trường, Hứa Hàn Châu một mình ở trong văn phòng xem xét tài liệu. Càng xem càng cảm thán, Đồng Sáng này thật sự làm ăn không tệ, một số chiến dịch quảng cáo gần đây đều là những thương hiệu có danh tiếng tốt.

Thời gian đi làm càng lúc càng gần, số nhân viên đến công ty càng lúc càng nhiều. Khi đồng hồ trên tường chỉ đúng 9 giờ, Hứa Hàn Châu liếc nhìn ra ngoài cửa, không thấy có bất cứ động tĩnh gì, liền tiếp tục chúi đầu vào tài liệu trong tay.

Còn 5 phút nữa là đến 9 giờ 30, Dương Tuấn quay lại văn phòng: 

"Hứa tổng, đến giờ họp rồi."

Hứa Hàn Châu gật đầu, cùng Dương Tuấn đi vào phòng họp. Bên trong thưa thớt người, nhưng điều này không làm thay đổi chút biểu cảm nào trên khuôn mặt Hứa Hàn Châu.

Ở góc phòng, có người lén lút dùng điện thoại chụp ảnh Hứa Hàn Châu và gửi vào nhóm chat, mọi người đều hết sức ngạc nhiên: 

[Cậu Hai nhà ta trông có vẻ không có ý định nổi giận chút nào nhỉ?] 

[Có lẽ cậu ấy đã đoán trước sẽ gặp tình huống này nên đã chuẩn bị tâm lý từ trước rồi. Vì vậy những người chưa đến công ty cứ yên tâm, không có vấn đề gì lớn đâu.]

Cô thư ký nhỏ vừa nãy thấy tình huống này, trong lòng càng thêm thấp thỏm.

Hứa Hàn Châu ngồi trên ghế, không vội nói gì mà chơi đùa với điện thoại một lúc rồi đặt nó lên bàn.

Trong phòng họp vốn yên tĩnh, đột nhiên vang lên tiếng kim giây điện tử đặc biệt rõ ràng.

Tất cả mọi người có mặt đều không hiểu chuyện gì, hai mặt nhìn nhau rồi đều hướng ánh mắt về phía Hứa Hàn Châu. Hứa Hàn Châu hai tay buông thõng hai bên tay vịn, ngồi tựa lưng vào ghế một cách lười biếng, không nói một lời.

Bầu không khí trong phòng họp trong phút chốc trở nên kỳ lạ.

Cô thư ký ngồi gần Hứa Hàn Châu nhất nhìn thấy trên chiếc điện thoại đặt trên bàn đã được cài đặt một báo thức, thời gian được đặt vào lúc 9 giờ 30. Cô thư ký không khỏi hít một hơi, không biết tại sao, cô đã bắt đầu thầm cầu nguyện cho một số đồng nghiệp rồi.


Chương trước  |  Mục lục  |  Chương sau