Dịch: Lii. (Sweetie Đam Mỹ)
Chương 54 – Không được vượt quá
"Chỉ là, trên du thuyền toàn alpha. Nếu tôi muốn đi, nhất định phải chuẩn bị thật chu đáo. Dù sao, trên đại dương bao la mênh mông vô bờ, con chó vừa ngoan ngoãn vừa nổi loạn kia không thể đến ngay khi gọi được."
Sau sự cố ngoài ý muốn ở biệt thự sườn núi hôm đó, Hứa Hàn Châu tất nhiên sẽ cân nhắc nhiều hơn. Sau khi suy nghĩ một lúc lâu, cậu mới ngước mắt lên nhìn trợ lý trước mặt:
"Tình hình bên Trợ lý đặc biệt Tống, anh điều tra thế nào rồi? Gần đây anh ta có về nhà cũ không?"
"Không ạ, Trợ lý đặc biệt Tống kia gần đây luân phiên ở nhiều khách sạn khác nhau. Hơn nữa mỗi lần nhận phòng đều chỉ có một mình anh ta, hoàn toàn không có tin tức gì của cậu chủ kia."
Hứa Hàn Châu lại một lần nữa rơi vào trầm tư:
"Trước khi lên thuyền tìm lý do để Thẩm Uyên thay đổi pheromone cho tôi một lần nữa là điều cần thiết. Mặc khác, tôi sẽ đến chỗ Lý Nghị lấy thêm thuốc ức chế để chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào. Hai tầng bảo đảm, chắc sẽ không có vấn đề gì."
Hứa Hàn Châu làm việc luôn gọn gàng dứt khoát mà linh hoạt, nếu đã quyết định muốn làm thế nào thì sẽ không do dự nữa.
Cậu lấy điện thoại ra mở màn hình, lướt đến tin nhắn iMessage mấy ngày nay vẫn chưa trả lời.
Đầu ngón tay trắng hồng nhanh chóng gõ trên màn hình điện thoại:
[Tung tích của cậu chủ, tôi từ bỏ. Tôi muốn biết thời gian Trợ lý đặc biệt Tống về nhà cũ. Thù lao như lần trước, không được vượt quá. Nhưng thời gian trả thù lao nhất định phải trước tối thứ Bảy tuần này.]
Thẩm Uyên nhìn thông báo iMessage trên màn hình điện thoại trên bàn, khóe miệng nở nụ cười: "Thời gian gần đây Trợ lý đặc biệt Tống ở khách sạn cuối cùng cũng đổi lấy được kết quả tốt."
"???" Tống An Chi mặt đầy bối rối: "Thưa cậu, kết quả gì ạ?"
Thẩm Uyên khoát tay: "Không có gì, thiệp mời đều vứt đi, theo lệ từ chối tất cả."
"Vâng."
Từ khi cậu chủ nhà họ S và vị chuyên gia pha chế nước hoa thần bí kia đến thành phố Lục Hải, thiệp mời nhờ Tống An Chi chuyển đến mỗi ngày đều vô số.
Tuy nhiên, mỗi lần Tống An Chi chỉ nói sơ qua ai mời cái gì, những thiệp mời đó liền vào thẳng thùng rác.
"Ngoài ra, thứ Sáu tuần này, chúng ta về biệt thự trên đỉnh núi."
"Vâng, thưa cậu."
Cùng lúc đó, Thẩm Uyên nhanh chóng gõ một dòng chữ trên điện thoại:
[Thứ Sáu, Trợ lý đặc biệt Tống sẽ về biệt thự trên đỉnh núi.]
Mặc dù Hứa Hàn Châu không nghĩ Thẩm Uyên sẽ từ chối giao dịch lần này, nhưng thời gian chờ đợi luôn khiến người ta cảm thấy vô cùng dài dằng dặc.
Khi thấy đối phương trả lời, Hứa Hàn Châu khó chịu "chậc" một tiếng.
"Người này học ở nước ngoài, không biết đọc hiểu tiếng Trung à? Sao không xác nhận với tôi thời gian nhận thù lao?"
Lần trước vì bị phát tình mà gọi người đến, đó là thỏa thuận. Nhận tin từ Thẩm Uyên, trả thù lao, đây là giao dịch.
Và trong giao dịch như vậy, nếu mình còn thúc giục đối phương mau chóng lên giường với mình, thì giống như mình đang khao khát đối phương vậy. Biểu hiện yếu thế như vậy, Hứa Hàn Châu thực sự không làm được.
Màn hình điện thoại vẫn ở đoạn chat iMessage vừa rồi, gõ vài chữ rồi lại xóa, gõ lại, rồi lại xóa...
Bên kia Tống An Chi, mặt không biểu cảm nhìn cậu chủ nhà mình chằm chằm vào khung chat iMessage trên điện thoại, trạng thái liên tục chuyển đổi giữa đang soạn và dừng soạn, khóe miệng ý cười dần dần mở rộng:
"Thật tò mò, mèo hoang nhỏ có điều gì khó nói nhỉ?"
Còn Dương Tuấn nhìn Hứa Hàn Châu toàn thân toát ra hơi lạnh, chỉ nghĩ là do mình vô năng làm sếp tức giận, thực sự run sợ trong lòng:
"Hứa... Hứa tổng, vậy tôi đi điều tra tiếp, biết đâu tối nay Trợ lý đặc biệt Tống sẽ về biệt thự trên đỉnh núi."
Hứa Hàn Châu bực bội khoát tay:
"Không cần điều tra nữa, anh chuẩn bị quà đi, tối thứ Sáu tôi qua thăm."