Dịch: Lii. (Sweetie Đam Mỹ)
Chương 53 - Tiệc du thuyền
Người đàn ông vừa bị trừ phụ cấp chuyên cần như thể tìm được vị cứu tinh, vội vàng mách với Trần Tư An:
"Trần tổng, tối qua tôi làm phương án đến rất khuya, đến muộn, Hứa tổng không những trừ phụ cấp chuyên cần mà còn trừ cả thưởng của tôi, anh làm chủ cho chúng tôi với."
"Hứa tổng à, cái này..."
Tuy nhiên, lời của Trần Tư An vừa mới mở đầu đã lập tức bị Hứa Hàn Châu cắt ngang:
"Trần tổng, tối qua thông báo họp là thông báo trực tiếp cho anh nhỉ? Nhưng anh không xin phép nghỉ, cũng đến muộn, anh cũng như họ thôi, trừ một nửa thưởng quý này và phụ cấp chuyên cần tháng này, thêm 200 phạt đi muộn."
"Hít..."
Những người có mặt đều không khỏi hít vào một hơi.
Ai cũng tưởng dù thế nào Hứa Hàn Châu cũng sẽ nể mặt Trần tổng, nhưng giờ xem ra Hứa Hàn Châu không có ý đó.
Trần Tư An vốn định tỏ ra uy thế để đè Hứa Hàn Châu xuống, nhưng lời này của Hứa Hàn Châu khiến anh ta sững sờ ngay tại chỗ. Lúc mở miệng lên tiếng lại, giọng điệu cũng khác:
"Hứa tổng, tuy rằng Đồng Sáng hiện giờ do cậu tiếp quản, nhưng mọi người đều làm việc theo thói quen cũ. Cậu đột nhiên đến làm thế này, đồng nghiệp không thể thích nghi ngay được. Hơn nữa, tối qua tôi cũng uống rượu với khách hàng đến nửa đêm, đến muộn cũng có lý do chính đáng mà."
"Ha..."
Hứa Hàn Châu cười nhẹ một tiếng:
"Trần tổng, trong công ty này mỗi người đều đóng góp cho công ty, tôi không phủ nhận điều đó. Nhưng những gì các anh làm, cái gọi là tài sản công ty tạo ra, cuối cùng cũng sẽ phản hồi lên chính các anh."
"Hơn nữa, tôi đã báo trước hôm nay sẽ họp, vậy tối qua các anh có nên đặt báo thức sớm không? Đổi góc độ khác, nếu có khách hàng rất quan trọng, hôm nay cần gặp anh, nhưng tối qua anh uống say, vậy anh cũng có thể để khách hàng đợi anh tỉnh ngủ rồi mới đến à?"
"Cậu đây là đang đánh tráo khái niệm, họp hành sao có thể giống với khách hàng được?"
"Sao lại không giống? Vì là tôi yêu cầu mọi người họp, nên các anh có thể không coi tôi ra gì, không coi cuộc họp sớm này là việc quan trọng sao?"
"Bốp" một tiếng đập bàn vang lên khi lời quở trách ngày càng lạnh lùng của Hứa Hàn Châu kết thúc, mọi người có mặt đều giật mình. Sự im lặng lan rộng, không biết qua bao lâu, Hứa Hàn Châu đứng dậy khỏi chỗ ngồi, hai tay chống xuống mặt bàn, từ trên cao nhìn xuống mọi người và nói:
"Tôi không quan tâm trước đây các anh chị làm việc thế nào, từ hôm nay trở đi, phải làm theo yêu cầu của tôi. Có thể đến muộn, nhưng cần báo trước, hoặc sau đó có lý do cực kỳ chính đáng. Có thể về sớm, miễn là công việc được hoàn thành. Bất kể làm thêm giờ bao lâu, đều tính lương làm thêm. Ngoài ra, trước đây thưởng của các anh chị là phát theo quý, sau này, thưởng sẽ chia thành thưởng tháng, thưởng quý, thưởng giữa năm, thưởng cuối năm. Tóm lại, chỉ cần làm tốt, tôi tuyệt đối không bạc đãi mọi người."
Đi làm thuê, không ngoài một chữ, tiền.
Lời của Hứa Hàn Châu gần như lập tức nâng thu nhập sau này của họ lên một bậc, tất nhiên khiến tất cả người có mặt đều vui mừng không thôi.
"Nhưng, nếu không đặt tâm tư vào công việc, cả ngày trong công ty chỉ gây mất đoàn kết, tôi tự nhiên cũng không nhân nhượng."
Sau cuộc họp sớm đó, Hứa Hàn Châu toàn tâm toàn ý đầu tư vào công việc mới. Tuy trước đó có thể thao thao bất tuyệt trong cuộc họp, nhưng khi thực sự vận hành mới phát hiện công việc ở Đồng Sáng nhiều hơn ở Canaan rất nhiều.
Liên tục bận rộn mấy ngày, Hứa Hàn Châu vừa thở phào một hơi, việc cho Dương Tuấn đi thăm dò đã có tin tức
"Tiệc du thuyền?"
"Vâng, thưa Hứa tổng, tiệc lần này kéo dài 24 giờ; du thuyền sẽ rời cảng lúc 7 giờ tối thứ Bảy này, 7 giờ tối Chủ nhật mới về cảng. Hơn nữa lần này người tham gia chỉ toàn alpha!"
Hứa Hàn Châu nhíu mày.
Anh biết có một số alpha thích chiếm đoạt alpha cùng thuộc tính, hơn nữa, alpha bị tiến vào càng ưu tú, càng khiến bên chiếm đoạt cảm thấy kho/ái cả/m khi chinh phục. Càng là những trò chơi không đứng đắn, càng mang lại cảm giác kí/ch thí/ch khi là/m nh/ục cho họ.