[Novel] QUY LUẬT NUÔI DƯỠNG CHÓ ĐIÊN - CHƯƠNG 46

 

Dịch: Lii. (Sweetie Đam Mỹ)

Chương 46 - Sao người hầu giao đồ lại lâu như vậy mới xuống?

Cũng chính vì vậy mà cậu đã học được cách nhìn mặt mà nói chuyện và lợi dụng người khác.

Lúc đi học, cậu và Hứa Hạo Khôn học cùng trường, Hứa Hạo Khôn luôn xúi giục bạn bè gọi cậu là con riêng.

Hứa Hàn Châu trước giờ không phải mắng lại, cậu đã mua chuộc các bạn cùng lớp bằng chút ân huệ để giúp cậu. Vì thế mỗi lần bị anh trai này bắt nạt ở trường, cha cậu đều có thể bất ngờ nhận được tin tức.

Trước mặt người lớn, cậu luôn được coi là con nhà người ta trong miệng mọi người. Thành tích học tập tốt, lễ phép với người khác. Tuy xuất thân đặc biệt nhưng trước giờ cậu vẫn luôn không ngừng tiến về phía người thừa kế.

Thế nhưng bây giờ cậu lại phát hiện, bị người ta mắng là con riêng, cậu càng có thể nỗ lực để trở nên tốt hơn con trai trưởng. Phân hóa thành omega, cậu cũng có thể tìm cách che đậy pheromone của mình, nhưng đứa con riêng vẫn là ma chú giam cầm cậu.

Quả nhiên, Hứa Kiến Tân suy nghĩ một hồi, cuối cùng vẫn đổi chủ ý:

“Hàn Châu à, vậy đến lúc đó đưa anh con đi theo đi. Hai anh em đi cùng nhau sẽ càng có thành ý hơn. Cũng không biết có thể gặp được cậu chủ kia hay không, nhưng sau khi đi, chủ yếu vẫn lấy việc giữ gì quan hệ hàng xóm làm chủ đạo. Sẽ tốt hơn nếu chúng ta có cơ hội biết được một số thông tin về những động thái trong tương lai của Tập đoàn S, dù sao cũng tuyệt đối không được khơi dậy sự phản cảm của đối phương.”

"Vâng, thưa cha."

Dù trong lòng không muốn đến đâu, thì Hứa Hàn Châu cũng chỉ có thể chấp nhận sự sắp xếp này của cha mình. Cậu đè nén cảm xúc trong lòng, tiếp tục hỏi:

"Trợ lý đặc biệt Tống kia vừa tới đây, có nói với cha về chuyện của Tập đoàn S không?"

Hứa Kiến Tân lắc đầu:

"Không, chỉ là chào hỏi đơn giản thôi. Ngược lại là con, bọn họ đưa quà gì cho con vậy? Sao người hầu kia đưa đồ mà lại lâu như vậy mới xuống?"

Ánh mắt Hứa Hàn Châu lóe lên:

“Không có gì đặc biệt, nhưng con nghĩ rằng nếu là người của gia tộc S, thì ngay cả người hầu thì chắc cũng sẽ biết được vài chuyện. Vì cha đã tiếp Trợ lý đặc biệt Tống ở tầng dưới nên con đã giữ anh ta ở lại phòng để trò chuyện."

"Ồ, có thông tin hữu ích nào không?"

Từ lúc đối phương tiến vào, hai người liền lăn lộn với nhau. Nếu thật sự có được tin tức gì thì chính là thể lực của Thẩm Uyên quá tốt, dường như sinh lý rất mạnh. Nghĩ đến đây, chỗ nào đó trên cơ thể đã không tự giác mà bắt đầu co rút lại, như thể đang nhớ lại điều gì đó.

"Khụ khụ...”

Hứa Hàn Châu không được tự nhiên ho ho hai tiếng, sau đó mới đáp:

“Không có, cho dù là người hầu thì bọn họ cũng rất kín tiếng.”

Hứa Kiến Tân rất hài lòng với cách làm không bao giờ bỏ qua bất kỳ cơ hội nào của Hứa Hàn Châu, không tự chủ được nhẹ gật đầu:

"Không sao, đi từng bước một, sớm muộn cũng sẽ có tin tức.”

"Ngoài ra còn có một chuyện, trước đó lúc con 16 tuổi, Canaan đã được giao cho con. Lúc đó ta cho rằng con còn nhỏ nên sẽ càng có hứng thú với công ty giải trí hơn. Hai năm qua, con cũng đã tạo ra được thành tích. Bây giờ con đã phân hóa, gánh nặng trên vai chắc chắn sẽ nặng nề hơn.”

Hứa Hàn Châu và Hứa Hạo Khôn đồng thời nín thở nhìn Hứa Kiến Tân. Cả hai đều hiểu, đây là lại phải có những sắp xếp khác cho Hứa Hàn Châu.

Hứa Kiến Tân chỉ suy nghĩ một lát rồi đưa ra quyết định:

"Như vậy đi, ngày mai con tới tiếp quản Quảng cáo Đồng Sáng đi."