
Dịch: Lii. (Sweetie Đam Mỹ)
Chương 47 - Điện thoại di động của ngài Thái tử vang lên!
"!!!"
"! ! !"
“Lúc trước con làm ở công ty truyền thông, nên việc tiếp quản một công ty quảng cáo chắc là sẽ dễ dàng hơn. Hơn nữa, nghe nói gần đây có một cái quảng cáo công ích, Đạo diễn Tôn đã chọn một minh tinh nhỏ của Canaan nhỉ? Nếu Đồng Sáng có thể cùng tham gia, đối với công ty mà nói thì cũng là một cơ hội.”
Cả hai anh em đều giật mình.
Dù sao Đồng Sáng cũng là công ty tương đối phát triển của gia tộc Hứa thị, vậy mà cứ thế giao cho Hứa Hàn Châu? Đây tự nhiên là sự tán thành cực lớn đối với Hứa Hàn Châu.
Sắc mặt Hứa Hạo Khôn lập tức trở nên khó coi, một mặt không vui nói:
"Cha, sao cha có thể giao Đồng Sáng cho Hàn Châu?"
Hứa Kiến Tân nghiêng người nhìn hắn:
"Ta không đưa cho nó chẳng lẽ giao cho con? Để con lại đi biển thủ tiền của Đồng Sáng? Hứa Hạo Khôn, ta nói cho con biết, cho con thời gian một tháng, nếu không bù được lỗ thủng của công ty thì cút ra nước ngoài cho ta.”
"Cha, chuyện này con biết con đã sai, con sẽ tìm cách đền bù, nhưng......"
Khi nói ra nửa câu đầu, giọng Hứa Hạo Khôn giống như mèo con. Nhưng khi nói nửa câu sau, hắn liền tự tin hơn rất nhiều:
"Nhưng Đồng Sáng có rất nhiều việc phải làm, Hàn Châu còn chưa học xong. Vừa chuyện công ty, lại vừa chuyện học, sao có thể xử lý được hết?"
Hứa Hàn Châu còn tưởng hắn có thể nghĩ ra bất cứ lý do gì để ngăn cản cha, nhưng hóa ra lại là như vậy?
Hứa Hàn Châu vô cùng tự tin nói:
"Hoạt động ở Canaan luôn diễn ra suôn sẻ, còn việc học của em thì anh trai không cần phải lo lắng, bởi vì thành tích của em luôn đứng top đầu. Vì vậy, xin cha cứ yên tâm giao Đồng Sáng chô con, con nhất định sẽ không phụ sự kỳ vọng của cha.”
"Tốt, tốt!!"
Những điều cần bàn giao cũng gần như đã được giải thích hết, trời cũng đã muộn, hai anh em đều ở lại nhà cũ.
Vừa nãy mới chợp mắt một chút, hiện tại Hứa Hàn Châu cũng không buồn ngủ. Cậu nghĩ đến khả năng quảng cáo công ích kia có thể sẽ bị cướp mất, tự nhiên càng không thể từ bỏ quảng cáo kia dễ dàng như vậy. Chỉ là chuyện này phải chờ hẹn được Đạo diễn Tôn mới nói chuyện được.
Ngoài ra, bên phía gia tộc S...
Cậu lấy điện thoại di động ra, lần nữa mở ra số điện thoại của Thẩm Uyên, hôm nay là lần thứ hai cậu chủ động liên lạc với đối phương.
【 Quan hệ giữa anh với gia tộc S chắc tốt lắm nhỉ? Có thể lẻn vào nhóm người của họ để đến nhà tôi bằng cửa chính, vậy anh có biết khi nào Thái tử gia nhà đó sẽ về biệt thự ở sườn núi không? 】
Dù đã về nước nhưng Thẩm Uyên vẫn cần phải giải quyết công việc ở nước ngoài. Trong nước và ngoài nước có sự chênh lệch múi giờ, lúc này anh đang tham gia cuộc họp video với chi nhánh Châu Âu vào buổi chiều.
Dù chỉ là video hội nghị nhưng Thẩm Uyên vẫn không thích bị điện thoại di động của ai đó làm gián đoạn. Vì vậy, khi điện thoại di động của Thẩm Uyên vang lên, âm thanh truyền tới châu Âu bên kia đại dương thông qua micrô từ máy tính xách tay của anh, thì các nhân viên vừa đang nói chuyện một giây trước bỗng nhiên sững sờ ngay tại chỗ.
Mọi người không tự chủ được ngồi ngay ngắn, nhìn về phía máy vi tính, phía dưới khung của mỗi cái video là microphone nhỏ, không ngờ lại phát hiện ra chính là điện thoại di động của Thái tử gia nhà mình đang đổ chuông! !
Vốn Thẩm Uyên quả thực sẽ không mang theo điện thoại di động khi họp, nhưng anh lại có linh cảm rằng Hứa Hàn Châu tỉnh lại nhất định sẽ liên lạc với anh.
Khi nhìn thấy nội dung đối phương gửi tới, anh không khỏi cười khẽ nói:
“Quả nhiên là cậu Hai nhà họ Hứa, mở miệng ra là chỉ hỏi mỗi chuyện công việc.”